Giác ngộ bằng trái tim.

Thứ năm - 09/05/2024 09:28
Giác ngộ bằng trái tim.

Có hai ngôi chùa nằm trên hai ngọn núi ở hai phía đối diện là phía Bắc và phía Nam.
Mỗi buổi sáng sớm, mỗi ngôi chùa sẽ cử một tiểu hòa thượng xuống chợ ở dưới núi mua thức ăn. Hai tiểu hòa thượng trẻ tuổi và đầy nhiệt huyết, không ai chịu thua ai. Khi gặp nhau ở trên chợ, họ thường công khai hoặc âm thầm so tài và thử sức nhau.
Có một ngày, tiểu hòa thượng ở ngôi chùa phía Nam hỏi rằng: "Cậu đi đâu thế?"
Tiểu hòa thượng của ngôi chùa phía Bắc trả lời rằng: "Chân của tôi đi đâu, tôi sẽ đi nơi đó."
Vị tiểu hòa thượng của ngôi chùa phía Nam sau khi nghe xong thì không nói gì được nữa.
Sau khi mua xong thức ăn, cậu quay về chùa báo cáo với sư phụ của mình, vị sư phụ nói rằng: "Lần sau con gặp phải cậu ấy, nếu con dùng những câu như thế để hỏi mà cậu ta vẫn trả lời giống như cũ, thì con hãy nói: ‘Nếu như cậu không có chân thì cậu sẽ đi đâu?’ Như thế thì con có thể đánh bại cậu ta rồi."
Buổi sáng ngày hôm sau, hai vị tiểu hòa thượng của hai ngôi chùa lại gặp nhau khi đi chợ mua thức ăn.
Vị tiểu hòa thượng của ngôi chùa phía Nam lại hỏi: "Cậu đi đâu thế?"
Tiểu hòa thượng của ngôi chùa phía Bắc trả lời: "Gió đi đâu thì tôi sẽ đi nơi đó."
Câu trả lời bất ngờ này khiến vị tiểu hòa thượng của chùa phía Nam không thể đáp trả, đứng hình một lúc cũng không nói nên lời. Lúc quay về chùa, sư phụ thấy tiểu hòa thượng mặt mày đầy bực bội, liền hỏi: "Phương pháp ta dạy con không có tác dụng sao?"
Tiểu hòa thượng liền thuật lại y nguyên chuyện gặp phải lúc sáng, sư phụ nghe xong thì dở khóc dở cười, nói với tiểu hòa thượng: "Vậy con có thể hỏi lại cậu ta rằng ‘không có gió thì cậu sẽ đi đâu?’"
Buổi sáng ngày thứ ba, tiểu hòa thượng ngôi chùa phía Nam gặp lại tiểu hòa thượng của ngôi chùa phía Bắc, liền hỏi: "Cậu đi đâu thế?"
Chú tiểu kia trả lời: "Tôi đi chợ."
Tiểu hòa thượng của ngôi chùa phía Nam không thể nói lại được gì nữa, vì cậu không thể nói: "Nếu không có chợ thì cậu sẽ đi đâu?"
Sau khi biết điều này, vị sư phụ thở dài: "Nhìn hoàng hôn để ngộ ra sự vô thường của nó, nhìn mây trắng để ngộ ra sự thoải mái của nó, nhìn núi non để ngộ ra kỳ quan của nó, nhìn sông biển để nhận ra sự rộng lớn của nó… và dùng trái tim để ngộ mới học được những điều đáng quý, không ngộ ra được điều gì là do chính bản thân mình.
Những thứ của người khác thì sẽ luôn thuộc về họ, chỉ những thứ ta tự ngộ ra mới thuộc về chính bản thân ta."
 

Nguồn tin: Van Thành Nguyễn:

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Thống kê

  • Đang truy cập27
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm26
  • Hôm nay14,798
  • Tháng hiện tại340,329
  • Tổng lượt truy cập33,218,464
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây